Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Malay 2012 - Ngày 3: Thưởng ngoạn cảnh đẹp Penang - Phần 1

---------------------------------------------------------
Điểm đến bất ngờ - Penang National Park 
Sáng sớm này, cả nhà quyết định thức dậy sớm để cho mấy thằng nhóc đi tắm biển ở Penang.Không ngờ bỏ lỡ buổi ngắm hoàng hôn ở biển Batu lại dẫn tới 1 điểm than quan tui ko ngờ tới. Tui lúc đầu định đi ra Batu Ferringhi vì nghe rằng ở đó có nhiều resort giống như Mũi Né, nên chắc là tắm biển được. Hehe, tính tui hay lo nên vẫn chạy ra hỏi anh quản lý hostel, anh ấy bẩu như sao:
“Các em muốn tắm biển à, thế thì đi ra Monkey Beach đi, biết đâu chừng ra đó có thể tắm chung với mấy con khỉ đấy, ha ha”.
Tui hỏi anh ta đi thế nào thì anh ta chịu, lắc đầu nói ko biết. Nhìn bản đồ thấy nó xa hơn biển Batu 1 chút, nên thôi cứ nhắm mắt đi ra Batu đại rồi tính.
Ra đầu đường Love Lane, bắt xe bus 101 – Teluk Bahang để đi Batu Ferringhi. Tui mua vé đi biển Batu là 2RM/ người, sau đó hỏi bác tài: từ biển Batu đi thế nào ra Monkey Beach, bác bẩu đi xe này luôn, ko cần chuyển xe đâu. Hehe, đến chặng về tui mới biết là từ biển Batu đi tới Monkey Beach phải thêm 1 khoản tiền xe bus, thế mà bác tài này chẳng thu thêm tiền, bác tốt ghê nhẩy.

Một nửa chặng đường từ Geoge Town đến biển Batu là đường đèo. Các tài xế chạy lên đèo mà cứ nhanh phà phà, eo ôi, tui đứng sau lưng ổng nhìn xanh mặt luôn. Sợ nhất là những khúc cua đèo, 2 xe bus đi ngược chiều nhau mà đường đèo thì nhỏ xíu, thế mà họ chạy xe không hề hấn gì, bái phục bái phục.

Xe chạy tới gần 1 cái cổng gì đấy, bác tài bẩu nhà tui “tới trạm cuối rồi nè, đi xuống đi, vô kia là Monkey Beach đó”. Từ trạm xe bus này, đi thẳng đến là cổng vào Penang National Park – nhà mình gọi là “Công viên quốc gia Penang”.

Tui mượn tạm cái hình của đứa em để sâu hàng cổng vào Penang Park cho các bác xem




Từ cổng đi vào sẽ nhìn thấy 1 tòa nhà của ban quản lý nằm bên phía trái




Đi thẳng ra thì thấy bờ biển này đây, nhìn cũng như biển VN mình hen

Cũng có cầu tàu đây nè

Có 1 bảng cấm các thứ cho du khách đọc trước khi bước ra cầu tàu

Biển Penang chỉ khác biển VN 1 chỗ, tui đố các bạn biết là gì đấy


Hôm qua thằng bạn nó còn năn nỉ tui đi thăm rừng thay vì đi tắm biển, nó mê mẩn mấy cái hình quảng cáo cầu treo trong rừng từ cuốn tạp chí trên máy bay. Tui nhất quyết là đi tắm biển thôi, sợ đi rừng vắng vẻ bị lạc thì tiu đời. Thế là run rủi sao lại cũng đi vào rừng, nhưng ko dám đi sâu vào trong, hix. Thằng nhỏ thấy cái rừng thì mừng húm, nó hổng sợ bị thú rừng bắt cóc hay sao á.

Tui hỏi bác bảo vệ xem Monkey Beach ở đâu, vào trong thăm rừng đó có tốn tiền. Bác ấy bảo vào free đấy, muốn đến Monkey Beach thì phải đi xuyên qua rừng.
Thì ra là muốn vào rừng quốc gia là phải vào cái tòa nhà mái ngói màu xanh kia đăng kí.
Anh mập ngồi trong quầy rất là tiết kiệm lời, hình như anh ấy đang mải mê chơi game trên cell phone nên chẳng để ý gì chúng tui. Tui bẩu là tui muốn vô rừng, ảnh giở cho 1 cuốn sổ to đùng, kêu ghi các thông tin của hành khách vào đó. Xong rùi thì đưa cho tui 1 các tờ giấy, trên đó stick vào mục Hiking.

Đây là cái bảng tóm tắt ~ điểm tham quan, phía trước quầy thông tin


Thấy ngay cái chữ Monkey Beach to đùng kia rồi


Đăng kí xong rùi, vô rừng tìm khỉ thôi




Bạn thấy tui đeo kiếng mát chỗ này là vì nắng nó dữ dội lắm đấy. Không hiểu sao chụp hình nó ko thấy nắng nhỉ, hihi


Lối vào rừng nhỏ nhỏ xinh xinh, vì chúng tôi đi vào rừng lúc sáng sớm nên lúc này con đường kia trở nên vắng vẻ


Thỉnh thoảng phía bên phải hay có 1 bộ bàn ghế cho du khách nghỉ chân, bạn có thể ngồi ngắm biển thỏa thích, nghe âm thanh vắng lặng của lá cây, hoặc dùng là ngoại cảnh để sâu hàng như cái đứa này đây:






Bãi biển bên trong rừng vắng lặng như thế lầy:


Đi tiếp vào sẽ thấy 1 cái cầu treo, tui hay gọi là "nhà cầu" á , vì vphía trên có mái nhà, phía dưới có cầu, thế thôi.


Qua khỏi cầu treo là 1 ngả 3 với các biển chỉ đường. Tui lục mãi đống hình toàn là thằng bạn của tui nó sâu hàng ko à, vì thế xem tạm cái hình này các bạn nhé:


Từ đây các con đường ko được lát đá bằng phẳng nữa nên đi hơi vất vả, nếu muốn đi Monkey Beach thì phải rẽ bên phải men theo đường rừng ven biển mà đi. Eo ôi, nhìn cái biển ghi hơn 2000m nữa mới tới, cả nhà tui rụng rời. Thế là đứng lưỡng lự mãi, cuối cùng quyết định là đi tiếp. Đi một lúc thì thấm được cái sự mệt nên cả nhà đều bỏ cuộc chào thua, đành lỗi hẹn với biển Monkey vậy.

Tạm biệt Teluk Bahang

Khi chúng tui quay ra ngoài thì lúc này có khá đông người chuẩn bị vào rừng. Có 1 số người dường như đi theo tour, cũng có 1 số đi dã ngoại:


Giao nhiệm vụ cho 2 đệ tử đi mua nước, tui với mom ngồi nghỉ mệt bên trong khu nhà quản lý. Thằng em nó lết từ bên quầy bán nước qua với lon coca, nó kể 1 chuyện hơi bị sốc hàng. Bà bán nước hỏi em nó: người ở đâu tới đây, nó nói là "tui là người Việt Nam". Bà ấy quăng cho 1 câu "người Việt Nam tụi bây cũng biết nói tiếng Anh nữa hả???" sốc hàng chưa.

Chúng tui đi bộ ra trạm xe bus bên ngoài, lại nhảy lên xe 101 - Teluk Bahang để đi về Komtar, định là sẽ ăn trưa ở khu vực này. Tui đưa bác tài 2RM như lúc đi, bác này chạy 1 hơi rồi dừng xe lại chắc có lẽ đổi xe. Ông ta ngồi nói chuyện với ông tài xế khác và quắc tụi tui lên. Xong bác bảo "chúng bây đưa thêm tiền đi, hồi nãy tao tính lộn tiền nhé", bác chỉ vô cái bảng giá tiền cho tui xem. Hehe, thế sao sáng nay khi mình đến đây, bác tài kia ko đòi thêm tiền vậy ta.



Ngồi đợi xe bus gom đủ người rồi chạy nè, cỡ 10, 15 phút gì là đủ người.


Đường từ Teluk Bahang về phố thị cũng băng qua những đèo ngoằn nghèo, eo ôi, đi mà thót cả tim gan


Xe nào cũng vậy, khi về tới Komtar sẽ dừng bên ngoài tòa nhà, phía trước Ong Kong Si. Tại vì phía bên kia là đường 1 chiều nên khi về họ ko thể đánh vòng qua được. Mấy đứa nhỏ lại nổi máu sốp pinh, thế là chui tọt vào bên trong tòa nhà lớn nhất Penang xem họ bán cái gì. Khi vào trong thì thấy giống y như trong lồng các chợ Bà Chiểu, Tân Định nhà mình. 2 thằng sà vào ngay quầy hàng bán bóp đựng điện thoại, chúng nó mua tùm lum tùm la. Con nhỏ bán hàng thấy cười miết, chắc nó nghĩ là hôm nay hốt bạc đây, kaka.

Làm như mua đồ quên đói hay sao á, đi ra mé ngoài Komtar định tìm chỗ ăn trưa, lại thấy 1 khu bán dép treo bảng sale 10RM, thế là ào vô mua nữa. Nhìn phía ngoài đường thì thấy anh này đang làm xiếc giữa đường, hình như đang chơi thải banh thì phải


Buổi trưa ở Komtar, tìm mãi chẳng thấy 1 quán ăn nào cả, tui quyết là ko tìm nữa, đón xe về hostel ăn luôn. Sau 1 hồi vất vả tìm xe bên trong hầm của Komtar, 1 bác chỉ cho đi cái xe bus miễn phí ở Penang tên là MPPP CAT BUS. Hô hô, lúc này mới nhớ ra nó là cái xe bus mà ở nhà mình đã tìm hiểu trước, lại được đi miễn phí, sướng gì bằng.

Lên xe xong tui phát hiện ra là ko biết điểm nào tới hostel nữa, lục lọi cái bản đồ tìm ra được 1 trạm là ở nhà thờ St George Church gần Love Lane street. Rút ra 1 kinh nghiệm nhé, xe CAT Bus này nó cứ chạy hoài nếu bạn ko bấm nút cho xe dừng, và xe chỉ dừng ở đúng 19 trạm, có đánh số ở mỗi trạm đấy. Bạn nhớ đứng hay ngồi gần cửa, khi nào xe dừng thì ngoái đầu ra nhìn coi phải số trạm mình muốn xuống ko. Cách tốt nhất là dặn dò bác tài như tui hay làm.

Xe dừng ở điểm đổ nhà thờ thánh Giọt đây, 1 khung cảnh vô cùng đẹp


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét